Với bối cảnh của lòng thán phục tri ân Giavê Thiên Chúa, Ngài bá chủ tất cả trời đất, điều hành toàn diện hệ thống vũ trụ trên trời dưới đất, hữu hình và vô hình, để ban cho con người sử dụng.

“Chúa đặt mặt trăng để đo thời tiết

Dạy mặt trời biết lặn đúng thời gian” [Tv 104-4]

“Thiên Chúa sáng tạo trời đất bằng Lời...” [x. St 1-31]

“Một lời Chúa phán làm ra chín tầng trời

Một hơi Chúa thở tạo thành muôn tinh tú...

Chương trình Ngài muôn năm bền vững

Kế hoặch Ngài vạn kỷ thiên thu” [Tv 33-6.11-12]

Vậy -

Ngắm trăng trời, bởi Lời  Chúa sáng tạo

Chút tâm tình, dân gian nói về trăng

Trăng - Vẻ đẹp của trăng đã được các thi sĩ sủng ái say mê, mến mộ. Trăng đã làm không biết bao nhiêu tâm hồn say sưa, ngây ngất. Trăng xuất hiện trên vô vàn phong cảnh hữu tình. Trăng là đề tài diễn tả tri kỷ của mọi tâm hồn. Trăng như người bạn, người thân, người tình của mọi người. Trăng - Khi thì e thẹn lấp ló trên đồi vắng, lung linh ẩn khuất trên đồi thông, âm thầm trong hoang mạc, ngây ngất trên triền núi, lúc thì e thẹn trên đại dương và êm đềm lững thững băng qua những cánh đồng hiền hòa bát ngát, Thỏ thẻ tâm tình e thẹn với muôn hàng cây bóng lá. Lả lơi với mây, vui đùa với gío. Mơ màng huyền ảo, chơi vơi trên bầu trời. Lúc thì ẩn khuất, nép mình sau chùm cây, khóm trúc. Lấp ló, e thẹn ẩn khuất trong đám mây, và đôi khi âu sầu dìm mình, trốn sáng, nơi chân trời, góc biển. Nhưng – Trăng hằng kiêu sa lộng lẫy, sáng như trời đứng bóng, tinh ròng như pha lê. Kiêu sa, kiều diễm hơn bất kỳ một tạo vật nào đang hiện hữu trên trần gian.

Ôi, Trăng ơi! Trăng làm hồn ta thổn thức, say mê lạ lùng.

Chiêm ngắm trăng, cũng có nghĩa là yêu mến trăng, say đắm trăng...

Phải chăng –

Ta “Là thi sĩ, nghĩa là ru với gió,

Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây” (Xuân Diệu)

Hay –

“Say mê trăng, say hơn cả người tình

Không hôn ước mà duyên tình thắm thiết

Tuy cao thấp, nhưng tình chung trọn kiếp

Hằng huy hoàng cùng trăng chẳng hề tà ...

Chẳng biết trăng nay có vui không?

Mà sao lấp ló không thèm sáng

Hay là lỡ hẹn chẳng tiếp ai.

Đâu rồi, trăm tình yêu mến ấy!

Xin nhận lời ta, tha thiết chờ

Trăng ơi, ta trọn tình yêu mến” (Vũ Công Chính)

Hay –

“Trăng nằm sõng soài trên cành liễu

Đợi gío đông về để lả lơi

Hoa lá ngây tình không muốn động

Lòng (ai) em hồi hộp, Chị Hằng ơi” (Hàn Mạc Tử)

Trăng hằng có quanh năm, trăng mang một vẻ đẹp lạ lùng, huyền bí, nhiệm mầu, kiêu sa khó tả. Một nét đẹp, thanh tao quyến rũ lãng mạn. Ai đó, liệu có đủ bản lĩnh tài tao, đức trọng để nên nghĩa duyên thắm tình nồng thiên thu vạn kỷ, chung thủy cùng trăng ? Trăng, qủa thật là người yêu vô hình mà mọi người say mê đắm đuối, ai lay chẳng chuyển, ai rung chẳng rời.

Qủa thật - Trăng đã đi vào lòng người, đã tạo nên muôn ngàn cảm hứng, từ văn chương đến thi ca, âm nhạc, hội họa v.v... và là kho tàng trữ tình tri kỷ lan tỏa khắp không gian đến tận cùng trái đất, lưu ngụ hằn ẩn trong mọi tâm hồn. Nhưng trăng, đã có mấy ai biết cội nguồn từ đâu mà có, do đâu mà ra?!

Trăng được sáng tạo bởi chính Lời của Giavê Thiên Chúa.

Vũ Công Chính