CN_2_MC_B_copyChúa Nhật 2 Mùa Chay, Năm B

St 22: 1-2, 9, 10-13,15-18; Rm 8:31-34; Mc 9:1-9

Khi tiên báo về cuộc khổ hình và thập giá mà Người sắp phải chịu bởi các kì mục, thượng tế và kinh sư, Ðức Giêsu nhận thức được rằng các tông đồ khó khỏi cảm thấy buồn nản và lo sợ. Các ông không thể nào quan niệm được rằng Thầy mình sẽ phải chịu đau khổ. Các ông muốn Ðức Giêsu đi theo đường lối của loài ngưòi, nghĩa là tránh khổ hình thập giá.

Vì thế ông Phêrô đại diện cho nhóm Mười Hai mời riêng Thầy ra một bên mà can ngăn Người (Mc 8:32). Rồi khi biến cố thập giá xẩy ra vào ngày Thứ Sáu Chịu nạn, thì kinh nghiệm đau thương lại càng đè nặng tâm trí các tông đồ, nhất là Phêrô, Giacôbê và Gioan, là những người được chứng kiến cảnh Thầy mình sầu khổ trong vườn cây dầu.

Ðể giúp các tông đồ đối phó với viễn tượng khổ nạn và thập giá, Ðức Giêsu đưa ba tông đồ thân tín lên đỉnh núi, biến hình cho họ thấy cảnh vinh quang của nước Chúa. Việc Ðức Giêsu biến hình có mục đích để củng cố đức tin và đức cậy của các tông đồ, trong viễn tượng của cuộc khổ hình và thập giá. Giáo hội coi việc tổ phụ Ápraham sẵn sàng hiến tế con mình làm lễ vật hi sinh là hình bóng của lễ vật hi sinh của Ðức Giêsu làm của lễ đền tội cho nhân loại. Ðể thử thách đức tin của Áp-ra-ham, Thiên Chúa muốn ông dâng con mình làm lễ vật toàn thiêu. Ixaác là người con thừa tự mà Chúa đã hứa cho ông bà, khi bà xã ông là Sara sinh con lúc bà đã cằn cỗi (St 18:12), còn ông được xấp xỉ một trăm tuổi xuân (St 21:5). Nhờ đức tin, Ápraham sẵn sàng chấp nhận hi sinh hiến tế con mình mặc dù đã nhận được lời hứa là nhờ I-xa-ác mà ông sẽ có được một dòng dõi (St 21:12). Kết cục, đã có sứ thần Thiên Chúa bảo ông dừng tay, và còn hứa cho dòng dõi ông trỏ nên đông đúc như sao trời và cát biển (St 22:17).

Từ trên núi đi xuống, Ðức Giêsu ra lệnh cho bộ ba tông đồ không được thuật lại cho ai nghe những điều họ vừa xem thấy, cho tới khi Con Người từ cõi chết sống lại (Mc 9:9). Các tông đồ tuân giữ lời căn dặn đó, nhưng vẫn hỏi nhau: Từ cõi chết sống lại nghĩa là gì? Quả nhiên sau đó các tông đồ quan sát mà ngạc nhiên những cảnh chống đối và lăng nhục xẩy ra choThầy mình: bị bách hại trong vườn cây dầu, bị dân chúng lăng nhục, nhạo cười, bị quân lính tra tấn và đánh đòn, cuối cùng chịu đội mão gai, vác thập giá và chịu chết trên thập giá. Những cảnh bị bắt giữ và nhục mạ trong vườn mà Thẩy mình phải chịu, khiến các tông đồ nản lòng, khiếp sợ. Họ nản lòng vì cái chết của Thầy mình đã làm tiêu tan những mối hi vọng của họ. Họ khiếp sợ vì chính các ông sẽ bị người Do Thái truy nã, bách hại. Rồi khi được tin là Thầy mình đã sống lại, họ trở nên hoang mang, không biết đâu là thực hư.

Chỉ sau khi chứng kiến Chúa phục sinh, họ mới hiểu được ý nghĩa của lời Chúa: Cho tới khi Con Người từ cõi chết sống lại. Từ đó họ ra đi để làm chứng cho việc Chúa sống lại. Các ông được chia sẻ niềm vui phục sinh của Thầy chí thánh, nhưng đồng thời lại phải trải qua những bách hại, chịu tù đầy và chịu khổ hình trên thập giá. Ðúng như lời Chúa phán: Ðầy tớ không trọng hơn chủ. Nếu người ta đã bách hại Thầy, họ cũng bách hại các con (Ga 15:20). Và như vậy ý niệm thần học tín lí: sống lại từ cõi chết cũng đã được áp dụng cho các tông đồ. Các vị anh hùng tử đạo - trong đó có 118 liệt sĩ bỏ mình tại Việt Nam - cũng đã phải hiểu đuợc ý niệm từ cõi chết sống lại là thế nào trước khi dám để cho lý hình hành xử, chứ không phải cứ khơi khơi mà dám xông ra pháp trường đâu.

Còn đối với người tín hữu, từ cõi chết sống lại nghĩa là gì trong đời sống mỗi người? Một biến cố rất quan trọng xẩy ra trong đời sống người tín hũu, mang lại sự sống thiêng liêng cho tâm hồn là Bí tích Rửa tội. Khi lãnh nhận Bí tích Rửa tội, ta được sống lại từ cõi chết. Tội nguyên tổ bị hủy diệt, và ta được sống lại trong ơn nghĩa với Chúa. Thế rồi từ đó trong cuộc sống hằng ngày, ta cũng trải qua những cuộc chết đi sống lại không quyết liệt như các tông đồ, cũng không phải như các vị tử đạo, mà chỉ là những thua thiệt mất mát ở đời này. Khi ta sẵn sàng chịu thua thiệt, mất mát ở đời này, như mất bạn bè, mất việc làm, mất dịa vị xã hội, chỉ vì tin yêu vào Chúa, và tuân giữ giới răn Chúa, tức là ta đã chết đi cho mình một phần, để được sống lại trong ơn nghĩa với Chúa. Khi ta sẵn sàng chết đi cho tội lỗi, chết đi cho tính ươn hèn, chết đi cho tính tham lam, ích kỷ, lười biếng, chết đi cho tính nói hành nói xấu.., ta sẽ được thăng tiến về đời sống thiêng liêng.

Khi đó ta mới cảm nghiệm được ý nghĩa của lời Chúa: thế nào là sống lại từ cõi chết. Như vậy thì ta cầu xin để khi nằm xuống vĩnh viễn rồi, ta lại được sống lại về phần linh hồn.

Lời cầu nguyện xin ơn sống lại từ cõi chết:

Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa đã đến

chịu nạn chịu chết cho tội lỗi loài người,

gồm tội riêng con.

Xin cho con biết sẵn sàng chết đi cho tội lỗi

và các thứ tính mê nết xấu

để con được sống lại trong ơn nghĩa với Chúa

và được chiêm ngưỡng vinh quang của nước Chúa

trong đời sống mai hậu. Amen.

Lm Trần Bình Trọng