CN_5_MC_BChúa Nhật 5 Mùa Chay, Năm B

Gr 41:31:31-34; Dt 5:7-9; Ga 12:20-33

Danh tiếng Ðức Giêsu lúc này đã phải vang dội như sóng bạc đầu, nhất là việc Người vừa làm cho ông Ladarô đã chết bốn ngày sống lại ở Bêtania, cách Giêrusalem có hai dậm.

Vì thế một số người hành huơng Hy lạp xin ông Phi-líp-phê, có tên Hy-lạp, cho được yết kiến Ðức Giêsu, có lẽ với hi vọng được sự thông cảm của người cũng có tên Hy lạp chăng? Ông Phi-líp-phê lại hỏi ý kiến ông An-rê cũng mang tên Hy-lạp. Nhóm người Hy lạp đây không phải là người Do thái nói tiếng Hy lạp, nhưng là người Hy lạp sống ở Do thái, đã phải nghe đồn thổi về việc Ladarô được Ðức Giêsu cho sống lại (Ga 12:17). Trước khi đế quốc La mã thống trị Do thái, thì đế quốc Hy lạp đã đặt chân ở đây. Người Hy lạp được tiếng là ưa chuộng triết học, kiến trúc và nghệ thuật. Có lẽ vì những lí do đó mà họ đến viếng thăm Ðền thờ Giêrusalem với kiến trúc đồ sộ nguy nga và xin được gặp Ðức Giêsu.

Sau vụ Ladarô, các thượng tế và nhóm người Pharisêu đang tìm cách hạ sát Ðức Giêsu vì họ sợ ảnh hưởng của Người. Phúc âm ghi lại, họ sợ thiên hạ theo ông ấy hết (Ga 12:19). Còn Ðức Giêsu thì gián tiếp trả lời nhóm người Hy lạp khi bảo các môn đệ rằng: Nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác (Ga 12:24). Thoạt nghe, người ta cho rằng đó là lời phát biểu có tính cách tầm thường, vì ai quan sát cũng đều thấy và biết như vậy. Tuy nhiên Ðức Giêsu không chỉ nói đến tiến trình biến đổi của thực vật, như cỏ cây hoa lá mà thôi. Luật đó còn được áp dụng cho cả loài người về đời sống thể lý, tinh thần và thiêng liêng nữa.

 Phúc âm còn ghi lại, Ðức Giêsu cầu nguyện với tâm hồn xao xuyến: Lạy Cha, xin cứu con khỏi giờ này, nhưng chính vì giờ này mà con đã đến. Lạy Cha, xin tôn vinh danh Cha (Ga 12:27-28). Khi Giuđa phản đối việc bà Maria xức dầu thơm cam tùng hảo hạng lên chân Ðức Giêsu, rồi lấy tóc mà lau (Ga 12:3), Người cũng đã ám chỉ về cái chết của Người khi bảo người ta cứ để bà yên, hầu giữ lại dầu thơm cho ngày mai táng Người 1 (c. 7). Ðức Giêsu còn ám chỉ Người sẽ phải chết cách bị treo lên khỏi mặt đất (c. 32), nghĩa là trên thập giá.

Qua miệng ngôn sứ Isaia, Thiên Chúa đã hứa với dân Người một giao ước mới và vĩnh cửu, để thay thế giao ước cũ trên núi Sinai, giao ước mà dân Chúa đã không tuân giữ. Giao ước mới này không được viết trên bia đá và không phải bằng máu chiên cừu, mà Môsê đã dùng để phê chuẩn giao ước cũ, nhưng được phê chuẩn bằng máu con Thiên Chúa. Ðó là ý nghĩa của lời truyền phép mà linh mục chủ tế tuyên đọc trong thánh lễ: Ðây là máu tân ước vĩnh cửu, sẽ đổ ra cho nhiều người được tha tội. Theo thư gửi tín hữu Do thái, thì vâng lời và chấp nhận khổ giá là một phần của giao ước mới (Dt 5:8-9).

Sứ điệp mà Ðức Giêsu đến để công bố trong giao ước mới đưa tới sự chết. Và vì vâng lời, nên Thiên Chúa đã cho Người sống lại từ cõi chết. Xét theo bản thể Thiên Chúa, Ðức Giêsu không thể chịu đau khổ và chịu chết. Người chỉ chịu đau khổ và chịu chết trong thân xác loài người của Người mà thôi. Vì thế khi sống lại, Ðức Giêsu cũng sống lại trong thân xác loài người của Ngưòi. Còn xét về bản thể Thiên Chúa, thì trước sau, Ngôi Hai Thiên Chúa vẫn là một, không hơn không kém, không thêm, không bớt, không thể chết đi, cũng không thể sống lại.

Theo định luật đào thải của bộ máy tiêu hoá, thì cái gì vào, nó phải ra. Nếu không sẽ bị ứ đọng. Còn theo định luật cung cầu của kinh tế, thì có nhập cảng, phải có xuất cảng. Nếu không, quốc gia sẽ không có ngoại tệ. Về đời sống tâm lý và đời sống thiêng liêng cũng có định luật. Khi người ta chỉ sống cho mình, không cho đi, thì mối liên hệ với người khác sẽ bị cằn cỗi, và đời sống liêng liêng sẽ không phát triển được. Tất cả những định luật đó như công thức toán học, phương trình hoá học, định luật vật lí, định luật tâm lí, định luật kinh tế, nguyên tắc làm giàu cho đới sống tinh thần và đời sống thiêng liêng đã được Thiên Chúa đặt để trong vũ trụ và trong tâm khảm loài người.

Ðể chia sẻ sự sống mới với Ðức Kitô, người ta phải đi theo tiến trình của kiếp sống con người: sinh lão bệnh tử. Trường hợp các vị tử đạo đã làm, là chấp nhận cái chết vì đức tin vào Chúa để được hưởng sự sống mới. Tuy nhiên rất ít người được phúc tử đạo. Ða số loài người trải qua cái chết tự nhiên. Người ta cũng có thể hiểu cái chết ở đây theo nghĩa bóng. Có những văn sĩ cũng đã dùng quan niệm chết đi theo nghĩa bóng như: chia ly là chết cho mình một nửa, để nói lên sự mất mát về tình cảm và tinh thần.

Như vậy theo nghĩa bóng của cái chết thì người tín hữu phải sẵn sàng chết đi cho tội lỗi, chết đi cho tính mê nết xấu, chết đi cho tính tham lam ích kỷ, chết đi cho tính thù hằn giận ghét, chết đi cho tính kiêu căng tự phụ, chết đi cho thái độ sống chết mặc bay để có thể được tham dự vào đời sống trong ơn nghĩa với Ðức Kitô. Sẵn sàng chịu chê cười nhạo báng và chịu bách hại vì tin yêu Chúa là chết đi cho mình một phần. Sẵn sàng trả giá trong cách sống, cách nói năng và hành động để làm môn đệ Chúa, cũng là chết đi cho mình một phần. Sẵn sàng chịu mất mát: mất bạn bè, mất việc làm, mất địa vị xã hội, nếu những nết xấu kể ra trên đây làm cản trở cho bước đường làm môn đệ Ðức Kitô, hay làm sứt mẻ mối liên hệ với Thiên Chúa, cũng là chết đi cho mình một phần. Nói tóm lại chỉ khi nào người ta tham dự vào cuộc khổ nạn của Chúa, ta mới có thể chia sẻ cuộc phục sinh vinh hiển với Người (2 Tim 2:11).

Lời cầu nguyện xin cho được chết đi cho tội lỗi:

Lậy Chúa Giêsu! Chúng con xin cảm tạ Chúa

đã đến thế gian, chấp nhận hi sinh thập giá,

để cứu chuộc tội lỗi loài người, gồm tội riêng con.

Xin cho con được sẵn sàng chết đi cho tội lỗi

và các thứ tính mê nết xấu,

để con được sống lại trong ơn nghĩa với Chúa. Amen

Lm Trần Bình Trọng

____________________________

1. Theo linh mục Trần Văn Kiệm, các tiên tri Do thái có thói hay làm kịch mà báo tương lai. Ở đây bà Maria Bêtania cũng xoã tóc, xức dầu thơm cho Chúa, tức là làm y như nhà hiếu, khóc người thân thương khi tẩm liệm. Chính Đức Giêsu giải thích là cứ để bà Maria tẩm liệm Chúa cho ngày mai táng (Ga 12:7).