29_Sun_C-2Chúa Nhật 29 Thường Niên, Năm C

Xh 17:8-13; 2Tm 3:14:-42; Lc 18:1-8

Ngày 17/9/1789, người ta thấy một bà cụ già đi cạnh một tù nhân đang bị điệu ra pháp trường. Bà cụ hết sức cầu nguyện, an ủi, khuyến khích con can đảm chịu chết vì Đạo Chúa. Khi đầu con bị chém rơi xuống đất, bà mẹ bình tĩnh đến trước mặt quan tòa nói:

“Bẩm quan, khi con tôi còn sống thì thuộc quyền quan, nay con tôi đã chết, xin quan cho tôi được lãnh xác mang về chôn táng, hay ít nữa là được chiếc đầu.” Quan truyền lệnh trao cho bà chiếc đầu. Bà cụ nhẹ nhàng lấy vạt áo bọc lấy đầu con. Đó là chiếc đầu của thánh tử đạo Linh muc Emmanuel Triệu.

Nhờ đâu ở thời sơ khai của đạo Công giáo Việt Nam, một bà cụ quê mùa, mù chữ đã bình tĩnh, can đảm, sáng suốt dạy dỗ con được như vậy? Phải chăng chính là nhờ sự cầu nguyện với lòng tin sắt đá của bà đã biết dạy con mến Chúa và hiến dâng con làm linh mục cứu các linh hồn, và được ơn phúc làm thánh tử đạo.

Bà mẹ thánh Triệu không nài xin quan tòa minh oan cho con, nhưng bà đã cầu nguyện với niềm tin kiên trì sắt đá hơn cả bà góa xin quan tòa xử cho bà. Đây là điều Chúa Giêsu muốn nhấn mạnh trong Tin Mừng hôm nay.

Sự hiệu nghiệm do lời cầu nguyện với niềm tin bền vững được bày tỏ qua câu truyện giữa hai nhân vật điển hình : Bà góa với ông quan tòa. Theo đoạn Tin Mừng này, Đức Giêsu muốn so sánh chúng ta với bà góa, và cực lắm Người phải so sánh Thiên Chúa với quan tòa.

Ông quan tòa được mô tả là người chẳng kính sợ Thiên Chúa mà cũng chẳng coi ai ra gì. Chẳng kính sợ Thiên Chúa có nghĩa là ông vô đạo, vô lương tâm, coi trời bằng không. Do đó, ông vô trách nhiệm, muốn làm gì thì làm, muốn bỏ thì bỏ. Muốn xử ai theo ý muốn thì xử. Ông chẳng coi ai ra gì, tức là ông là nhất, chẳng sợ cấp trên, chẳng nể cấp dưới. Chẳng ai bảo được ông, ông mặc sức độc tài, hoành hành, tác yêu, tác quái. Đó là hạng quan tòa bất công, bất nhân và rất ngạo ngược.

Ông khác xa Thiên Chúa một trời một vực. Thiên Chúa là Đấng công minh chính đại, xét xử thưởng phạt vô cùng công bằng. Thiên Chúa lại rất nhân từ, rất thương xót mọi người, luôn luôn bênh đỡ những kẻ bé mọn kêu cầu Người. Trước một Thiên Chúa công minh và từ bi nhân ái như thế, tại sao chúng ta không biết tha thiết cầu khẩn Người.

Có lẽ chúng ta đối với Thiên Chúa còn kém quá xa bà góa đối với ông quan tòa. Bà góa là hạng người thân phận hẩm hiu, xấu số, cô thế, cô thân, luôn bị kẻ khác đàn áp khốn khổ. Bà quá nghèo túng chẳng có gì đút lót cho quan tòa, nhưng bà có thái độ rất đáo để, rất kiên trì, rất cương quyết. Bà tin chắc cứ kêu nài, cứ van xin, thế nào quan tòa cũng phải chịu xét xử. Ông không xử vì thương bà, không sợ ai, nhưng ông phải sợ sự quấy rầy. Bà không để cho ông được yên lúc nào, không để ông rảnh rỗi ăn chơi. Buộc ông phải đau đầu nhức óc, ông muốn khỏi khổ với bà, ông phải xử cho xong. Xong ở chỗ cho bà phải thắng kẻ thù bất công. Vì bà không thể để cho kẻ thù ức hiếp bà. Đó là lý do chính đáng thúc đẩy bà phải kêu nài toà xử cho bằng được.

Đối với Thiên Chúa, thân phận của chúng ta được ưu đãi hơn nhiều thân phận của bà góa đối với quan tòa. Chúng ta không bị cô thế, cô thân như bà góa vì chúng ta có Đấng trung gian là Đức Giêsu cứu giúp chúng ta trước mặt Chúa Cha. Người đã thương yêu hy sinh chịu chết để cứu chuộc chúng ta. Tuyển chọn chúng ta làm con Thiên Chúa. Bà góa cần minh oan thế nào, thì chúng ta phải khẩn thiết cầu nguyện để Chúa cứu chữa chúng ta khỏi tay ba thù hơn thế. Ba thù đó là ma quỉ, thế gian, các dục vọng xấu xa, chúng luôn luôn hãm hại chúng ta rất khủng khiếp như thánh Phêrô nói : “Ma quỉ, thù địch của anh em như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé” (1Pr 5:8). Chúng ta muốn sống đời đời, chúng ta phải siêng năng cầu nguyện, kiên trì với lòng tin sắt đá thì “Thiên Chúa, nguồn mọi ân sủng, là Đấng đã kêu gọi anh em vào vinh quang đời đời của Người trong Đức Kitô, sẽ cho anh em nên hoàn thiện, vững vàng, mạnh mẽ và kiên cường” (1 Pr 5:10)

Phải kiên cường cầu nguyện như mẹ của thánh Emmanuel Triệu mới giải thoát con mình khỏi sợ hãi gươm chém và anh dũng hiên ngang ra pháp trường để lãnh triều thiên vinh quang tử đạo.

Phải kiên trì cầu nguyện như bà thánh Monica, Chúa mới ban cho đức con tội lỗi, lạc giáo trở về làm thánh Giám mục tiến sĩ Hội thánh.

Một đại chủng sinh đã viết : “Con lấy làm vinh dự sống trong gia đình nghèo hèn, chỉ ăn cháo, không bao giờ biết đến bánh mì và thịt, họa may đôi ba lần trong một năm. Tuy hơn 10 đứa con lớn bé đang chờ chực đĩa cháo, nhưng nếu có người đến ăn xin, mẹ vẫn mời họ ngồi ăn với chúng con.” Bà mẹ đó chính là mẹ Đức Giáo hoàng Gioan 23, một vị Giáo hoàng vĩ đại của hoà bình được cả thế giới mến phục, được thưởng giải Nobel hòa bình, và là Giáo hoàng của Công Đồng Vatican II vĩ đại. Nhờ đâu một bà mẹ quê mùa, nghèo khó đã biết dạy dỗ con nên người vĩ đại như vậy: Thưa, chính là nhờ lời cầu nguyện với niềm tin sắt đá. Liệu bây giờ Chúa còn thấy được lòng tin kiên trì cầu nguyện nơi chúng ta nữa không?

Lạy Chúa! Xin cho con mạnh bạo thưa với Chúa rằng : “Chúng con vẫn còn lòng tin kiên trì cầu nguyện đó, nhưng xin Chúa luôn luôn nâng đỡ sự yếu hèn của chúng con. Amen.”

Lm Vũ Khắc Nghiêm