Chúa Nhật 24 Thường Niên, Năm A

Hc 27:30-28:7; Rm 14:7-9; Mt 18:21-35

 Tha thứ là một đề tài thường xuyên được lặp đi lặp lại trong Thánh kinh. Thiên Chúa tha thứ cho dân Người, bởi vì Người là Thiên Chúa hay thứ tha, chứ không phải vì tội nhân đáng được tha thứ.

Cũng có những khi Thánh kinh nhắc đến việc Chúa nổi cơn thịnh nộ và quyết định sát phạt dân Người. Tuy nhiên ở đây, Thánh kinh đề cập đến những trường hợp mà người ta đã từ khước lòng thương xót và ơn tha thứ của Thiên Chúa.

 Phụng vụ lời Chúa hôm nay dạy ta không những về việc Thiên Chúa tha thứ cho dân Người, mà còn bàn về bổn phận loài người phải tha thứ lẫn cho nhau. Ðể trả lời câu hỏi của ông Phêrô là người muốn biết ông phải tha mấy lần khi người anh em cứ xúc phạm đến ông. Rồi chính ông tự đề nghị câu trả lời một cách rộng lượng: Có phải đến bảy lần không? (Mt 18: 21). Số bảy trong Thánh kinh mang nghĩa toàn vẹn, hoàn tất. Chúa bảo Phêrô phải tha thứ đến bảy mươi lần bảy (Mt 18:22) nghĩa là phải tha thứ vô hạn định, ám chỉ trong ý nghĩa toàn vẹn. Rồi Chúa nêu lên trường hợp người đầy tớ được ông vua tha thứ cho món nợ mười ngàn nén vàng (1), nhưng lại không chịu tha thứ cho người bạn chỉ mắc nợ anh ta một trăm quan tiền. Chúa dùng cơ hội này để kêu gọi loài người thương xót và tha thứ cho nhau. Ðó cũng là cơ hội để ta học bài học của người đầy tớ không chịu tha thứ. Ðiều mà người ta hy vọng nơi người đầy tớ đã được tha thứ món nợ khổng lồ thật là hiển nhiên. Anh ta đã được tha thứ nhiều, thì cũng phải đền đáp bằng cách tha thứ cho người bạn chỉ mắc nợ anh ta một phần rất nhỏ. 

 Ðiều làm cho việc tha thứ trở nên khó khăn là khi người ta bị xúc phạm và thiệt hại nặng nề, gây nên nỗi khổ tâm và đau đớn về tinh thần như xuyên vào tâm can. Ai đã bị bạn hữu hay người yêu phản bội mới cảm nghiệm được nỗi cay đắng đó. Nó làm tê liệt đời sống tình cảm của con người. Vì thế mà có những người sau khi bị phản bội không còn muốn gặp và tin tưởng vào người khác phái nào khác. Ta muốn tha thứ để cất gánh nặng đang đè nén tâm hồn. Mặc dù khó, nhưng ta phải làm quyết định và lựa chọn. Hoặc là tiếp tục mang hận thù giận ghét như trong bài sách Ðức Huấn ca ghi lại. Việc để lòng hận thù giống như là có cái gai trong tâm hồn, khiến ta phải chịu sự dằn vặt và thiếu sự bình an. Giải quyết thứ hai là tha thứ để được tự do, cho tâm hồn được vơi nhẹ. Mặc dầu sau khi đã quyết định tha thứ, cảm giác đau lòng vẫn còn đó. Trong trường hợp này, điều ta có thể làm là cầu nguyện để có thể quên đi mối xúc phạm. Với thời gian, cảm giác đau lòng sẽ phai mờ dần. Và rồi, tâm hồn ta lại được bình an trở lại.

 Với những người mà thỉnh thoảng ta mới gặp thì tha thứ là việc dễ dàng. Còn đối với những người mà ta chung sống hằng ngày, những người làm cùng sở, cùng hãng, thì việc tha thứ trở nên khó lòng, nhưng lại cần thiết để duy trì bầu khí an hoà. Ai có thể nhớ được bao nhiêu lần anh chị em trong một nhà phải tha thứ cho nhau để duy trì tình nghĩa anh chị em? Ai có thể đếm được bao nhiêu lần vợ chồng phải tha thứ cho nhau nếu muốn hôn nhân kéo dài suốt cả cuộc sống? Hôn nhân có mục đích là để vợ chồng nâng đỡ nhau về đời sống vật chất, tình cảm và tinh thần. Tuy nhiên vợ chồng cũng là thánh giá cho nhau. Bài trích sách Huấn ca hôm nay cảnh giác ta: Người chẳng biết thương người đồng loại, mà lại dám xin tha tội cho mình (Hc 27:4).

 Tha thứ là hồng ân của Thiên Chúa. Chính Chúa Giêsu cầu nguyện xin Chúa Cha tha thứ cho kẻ bách hại, lăng nhục, cáo gian và đóng đinh Người: Lạy Cha, xin tha cho chúng, vì chúng không biết việc chúng làm (Lc 23:34). Nhận thức rằng loài người là bất toàn cho nên ta phải sẵn lòng tha thứ, vì chính ta có thể là nguyên nhân gây khổ đau cho người khác trong đời sống hằng ngày. Hằng ngày ta mắc nợ lẫn nhau qua những va chạm và đụng độ bằng lời nói, cử chỉ và việc làm. Có những xúc phạm ta gây cho người khác mà họ không biết - nhưng Chúa biết - như những nghi ngờ, xét đoán sai cho người khác. Vì thế ta cần phải trả bằng tấm lòng tha thứ. Ðể đươc Chúa tha thứ lỗi lầm, ta phải biết tha thứ cho người xúc phạm đến ta và làm thiệt hại cho ta.

 Khi dự thánh lễ, ta có cơ hội ăn năn thống hối tội lỗi trước cộng đồng dân Chúa. Và ngay trước khi lên rước lễ, ta cầu nguyện, xin Chúa thứ tha khi đọc kinh Lạy Cha: Xin tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ mắc nợ chúng con. Nếu lời cầu xin Chúa tha tội cho chúng ta có tính cách qúa chung, không đủ để khơi dậy lòng biết ơn Chúa về việc tha thứ tội lỗi, thì ta cần nhớ lại một vài tội lỗi đáng ghét của riêng mình: tội phạm đến Chúa, tội phạm đến tha nhân để ta có thể khơi dậy lòng sám hối. Cảm nghiệm được lòng thương xót của Chúa trong việc tha thứ tội lỗi cho mình, ta mới kiến tạo được tâm hồn biết thương xót đối với tha nhân. Luật thương xót và tha thứ là điều thiết yếu của Phúc âm và của đời sống người Kitô giáo. Hôm nay ta cầu xin Chúa dạy ta bài học biết sống trong tâm tình biết ơn khi được tha thứ để ta có thể thứ tha.

 Lời cầu xin cho được một tâm hồn biết tha thứ:

 Lạy Ngôi Hai Thiên Chúa hằng sống!

Chúng con xin tạ ơn Chúa đã đến trong thế gian

chịu nạn chịu chết để chuộc tội loài người sa ngã.

Chúa còn dạy con bài học tha thứ lỗi lầm của nhau.

Xin ban cho con một tâm hồn quảng đại

để con biết thứ tha cho người xúc phạm đến con

hầu con được Chúa thương ban ơn tha thứ. Amen.

Lm Trần Bình Trọng

_______________

  1. Một nén vàng thời đó có giá trị 6 ngàn đồng. Như vậy mười ngàn nén vàng có giá trị bằng 60 triệu đồng. Một người thợ làm cả ngày chỉ được một đồng. Bản tiếng Anh Mỹ dịch là món tiền nợ khổng lồ.