1262012194353750_copyChúa Nhật 11 Thường Niên, Năm  B

Mc 4:26-54

Nước Thiên Chúa (Basileia tou Theou) là một khái niệm rất căn bản đối với mọi tôn giáo phát xuất từ truyền thống Áp-ra-ham: Do Thái giáo, Ki-tô giáo, Hồi giáo. Tuy nhiên nội dung của nó lại không đồng nhất trong tất cả các truyền thống tôn giáo này. Thâm chí ngay trong nền thần học Ki-tô giáo cũng có nhiều lối suy luận rất khác nhau (xin đọc chương 3 Jesus of Nazareth của Joseph Ratzinger – Bê-nê-di-tô XVI).

Chỉ đơn giản việc dịch chữ Basileia ra tiếng Anh hay tiếng Việt cũng đã là cả một vấn đề gây tranh cãi (kingdom, empire, realm, domain, rule, dominion, kingship… nước, vương quốc, vương quyền, uy quyền…). Dầu việc dịch thuật từ ngữ hay quan niệm có là gì đi nữa thì gần đây các học giả đều thống nhất khi coi quan niệm ‘Nước Thiên Chúa – Nước Trời’ chính là tâm điểm của sứ điệp Giê-su, cũng như quan niệm ‘Vương quốc Tình yêu’ là nội dung nổi bật hơn cả (x. Richard Chilson, C.S.P.).

Ở đây đức Giê-su chỉ muốn đề cập tới một thực tại thật sống động, một thực tại mà Người muốn thiết lập bằng sự hiện diện của chính con người Giê-su nơi trần thế. Thực tại này tuy vô hình nhưng lại rất gần gũi và sinh động, chính vì thế mà Người nghĩ sử dụng các hình ảnh của đời thường để miêu tả là thích hợp hơn cả. Nhiều hình ảnh khác nhau được sử dụng, không nhằm giải thích một quan niệm trừu tượng khó hiểu, mà là để mô tả được các đặc tính hay khía cạnh sống động nào đó của cái thực tại vô cùng phong phú này. Quả vậy, Nước Thiên Chúa của đức Giê-su là cả một nguồn sống, một niềm hy vọng lớn lao, trong đó không nên pha trộn các quan niệm thống trị, đẳng cập của con người. Và nếu hiểu cái thực tại phong phú đó chính là tình yêu, một tình yêu bao chùm đầy sinh động, vì Thiên Chúa chính là tình yêu, thì ta sẽ nghiệm ra hình ảnh ‘hạt giống tự mọc’ và ‘hạt cải nhỏ bé’ quả thực đầy an ủi và hy vọng.

Thực tại Thiên Chúa yêu thương đã được âm thầm vãi xuống nền đất của lịch sử nhân loại, Ngay cả sự chuẩn bị cho việc gieo vãi cũng chẳng có gì là hoành tráng nếu so với bao biến cố bi hùng của lịch sử. Rồi việc gieo vãi lại càng âm thầm lắm, với cuộc đời đơn độc lẻ loi của Giê-su Na-da-rét, cũng như cái chết thập giá tất tưởi vô vọng của Người. Nhưng sức mạnh của thực tại này lại là vô địch, không gì cưỡng lại được: sức mạnh của tình yêu luôn chinh phục, dầu trong âm thầm và thuyết phục. Nếu là vương quốc của quyền lực, người ta sẽ phải cất công thiết lập, phải cưỡng chế điều hành, và nghiêm túc kiểm tra bảo vệ. Ta có quá nhiều kinh nghiệm về điều này trong mọi thực tại quyền lực của xã hội loài người.   Đức Giê-su, nếu có hơi thái quá một chút trong việc mô tả sự bất can thiệp của người gieo vãi, thì âu cũng là để làm nổi bật yếu tố tất thắng của tình yêu. ‘Đêm hay ngày, người ấy có ngủ hay thức, thì hạt giống vẫn cứ nẩy mầm và mọc lên, bằng cách nào thì người ấy không biết’. Điều này đúng, trước hết với chính người gieo giống là Thiên Chúa, cụ thể hơn nữa với chính đức Giê-su. Nó cũng áp dụng cho bất cứ ai tham gia vào công việc gieo vãi này, các tông đồ trước hết, rồi mọi Ki-tô hữu, đặc biệt các phẩm trật trong Hội Thánh. Vui mừng và hy vọng luôn phải là thái độ thâm sâu của Hội Thánh Chúa Ki-tô trong mọi tình huống, dựa trên niềm tin tưởng tuyệt đối vào sức mạnh của tình yêu.

Và nếu thực tại tình yêu này có thể chỉ là quá nhỏ bé và yếu ớt thì điều đó cũng đâu có làm cho Ki-tô hữu phải lo lắng gì nhiều. Theo đức Giê-su, hạt cải có thể sẽ không bao giờ lớn mạnh thành một cổ thụ cây cao bóng cả che rợp cả một vùng thiên hạ, nhưng chắc chắn sẽ ‘mọc lên lớn hơn mọi thứ rau cỏ, cành lá xum xuê, đến nỗi chim trời có thể làm tổ núp bóng’. Sự lớn mạnh của thực tại tình yêu Thiên Chúa sẽ không bao giờ lấn át bất cứ một thực tại con người nào, nhưng luôn khiêm tốn và âm thầm cống hiến phục vụ. Ôi đẹp thay một vương quốc như thế, Nước Thiên Chúa đức Ki-tô thiết lập là như thế, và Hội Thánh cũng phải là như thế, nếu muốn được coi là Nước Thiên Chúa hữu hình cho nhân loại.

Lạy Chúa Ki-tô - Đấng đã đến để thiết lập Nước Thiên Chúa nơi trần gian, con cầu xin cho Hội Thánh Chúa luôn là dấu chỉ của Vương Quốc tình yêu này. Xin cho mọi phần tử Giáo Hội luôn biết sống trong tin yêu và hy vọng, cũng như biết âm thầm cống hiến và phục vụ không chút mặc cảm yếm thế giữa bao khó khăn và hạn chế. Xin đừng để ngay cả nhiệt tình tông đồ xáo trộn được con, nhưng hằng gìn giữ con trong tin tưởng phó thác, đặc điểm độc đáo của Vương Quốc Tình Yêu này. Amen

Lm Gioan Nguyễn Văn Ty, SDB