- Chi tiết
-
Chuyên mục: Chiêm niệ̣m Năm A nhiều tác giả khách
-
Được đăng: Thứ năm, 06 Tháng 1 2011 20:00
-
Lm Jude Siciliano, OP / Lm Trọng Yên, OP
-
Lượt xem: 4606
Chúa Nhật Lễ Chúa Chịu Phép Rửa, Năm A
Is 42:1-4, 6-7; Cv 10:34-38; Mt 3:13-17
Nói một cách tổng quát, ba Tin Mừng nhất lãm chịu ảnh hưởng mạnh mẽ từ tiên tri Isaia. Bài tường thuật Chúa Giêsu chịu phép rửa ở sông Giođanô của thánh Matthêo hôm nay là một thí dụ rõ ràng. Nhưng trước tiên chúng ta tập trung suy tư vào bài đọc thứ nhất. Bài đọc này có tên rất thơ mộng : "Bài ca của người tôi tớ trung tín". Người tôi trung được Thiên Chúa chuẩn nhận và có một sứ mệnh đặc biệt : "Ðây là người tôi trung Ta nâng đỡ, người Ta tuyển chọn và quý mến hết lòng. Thần khí của Ta ngự trên nó. Nó sẽ làm sáng tỏ Công lý trước muôn dân" (42,1). Ðoạn văn này được vang vọng lại trong trình thuật của thánh Matthêo : "Thần khí Thiên Chúa đáp xuống như chim bồ câu và ngự trên người và có tiếng lớn từ trời phán rằng : "Ðây là con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người." (Mt 3,13). Ðây là lần thứ nhất chúng ta gặp người tôi tớ. Trong Isaia tất cả có bốn bài ca như thế này. Vậy người tôi trung đó là ai ? Một vài tác giả nói là một nhân vật nào đó rất đặc biệt. Người khác lại nói là toàn thể Israel xét như một dân tộc. Dù thế nào đi nữa, thì người tôi tớ đó sẽ làm tròn nhiệm vụ Thiên Chúa trao trong dân Do thái : "Trên ngươi Ta sẽ đổ thần khí của Ta xuống. Nó sẽ làm sáng tỏ Công lý trước muôn dân". Từ quan trọng nhất, nổi bật nhất, an ủi nhất là từ "Công lý". Ba lần trong bài đọc hôm nay nhắc đến từ này : "mang lại Công lý, thiết lập Công lý và làm sáng tỏ Công lý". Ðó chắc chắn là nhiệm vụ của người tôi trung Thiên Chúa.
Xem thêm: CN Lễ Chúa chịu Phép Rửa, A: Nhiệm vụ người tôi trung Thiên Chúa
- Chi tiết
-
Chuyên mục: Chiêm niệ̣m Năm A nhiều tác giả khách
-
Được đăng: Thứ sáu, 26 Tháng 11 2010 01:00
-
Lm Nguyễn Văn Ty, SDB
-
Lượt xem: 4576
Chúa Nhật 1 Mùa Vọng, Năm A
Is 2:1-5; Rm 13:11-14; Mt 24:37-44
Một năm phụng vụ mới lại khai mở, một chu kỳ sứ điệp Tin Mừng của vui mừng và hy vọng lại được triển khai, ấy thế mà tiếng kêu gọi của Hội Thánh trong những ngày đầu tiên này, qua Lời Chúa, lại gióng lên tiếng báo động: phải canh thức và sẵn sàng. “Cho nên anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.
Tôi thật sự tò mò muốn giải mã sứ điệp này. Nếu là một cảnh báo đe loi của ngày ‘dies irae dies illa’ thì thật dễ hiểu và hiển nhiên… nhưng như thế thì làm sao có thể gọi được là Tin Mừng của cậy trông và hy vọng? Đặt lời cảnh báo này trong bối cảnh của việc khai mở một Tin Vui thì quả thật là ‘chéo cẳng ngỗng’. Ngay cả chi tiết của hình ảnh đức Giê-su đưa ra: “Anh em hãy biết điều này; nếu chủ nhà biết vào canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông đã thức, không để nó khoét vách nhà mình đâu” cũng cần phải được giải mã. Vì lý do gì mà đức Giê-su chọn một hình ảnh tiêu cực như thế cho lời mời gọi xem ra trọng đại và quyết định vào bậc nhất: tự so sánh mình với kẻ trộm, so sánh việc vi hành trong vinh quang với hành vi lén lút đào ngạch khoét vách để trộm của?
Xem thêm: CN 1 MV, A: Nếu chủ nhà biết