- Chi tiết
-
Chuyên mục: Chiêm niệ̣m Năm C nhiều tác giả khách
-
Được đăng: Thứ năm, 07 Tháng 3 2013 10:00
-
Lm Vũ Xuân Hạnh
-
Lượt xem: 4630
Chúa Nhật 4 Mùa Chay, Năm C
Lc 15:1-3, 11-32
Ngày xưa người ta thích gọi dụ ngôn này là dụ ngôn Người con hoang đàng. Nhưng bây giờ, nhiều người không đồng ý như thế. Họ thích gọi dụ ngôn là dụ ngôn Người Cha nhân hậu. Có lẽ cách gọi sau hay hơn cách gọi trước vì, rõ ràng, dụng ý của thánh Luca khi viết dụ ngôn này, đã cho thấy vai trò của Người Cha chủ động trong tình yêu của ông, một tình yêu lớn không thể tưởng, không thể hiểu nổi bởi nó vượt quá sức những gì ta có thể tưởng nghĩ, có thể hiểu được: một tình yêu vĩ đại không gì sánh bằng.
Xem thêm: CN 4 MC, C: ‘Tôi muốn trở về với Cha tôi’
- Chi tiết
-
Chuyên mục: Chiêm niệ̣m Năm C nhiều tác giả khách
-
Được đăng: Thứ năm, 24 Tháng 3 2022 15:32
-
Lm. Giuse Phạm Thanh Liêm
-
Lượt xem: 1147
Chúa Nhật 4 Mùa Chay, Năm C
Lc 15: 1-3, 11-32
Đa số người đều nhận biết có một Đấng Tuyệt Đối, nhờ Ngài mà vạn sự vạn vật hiện hữu. Ngài vượt trên mọi sự mọi loài, không ai với tới Ngài được, Ngài ở trên trời. “Ông Trời” trong ngôn ngữ Việt Nam cũng chỉ một thực tại siêu vượt, rất gần và rất xa con người. Một số người tức giận khi thấy cảnh bất công mà không thấy Ông Trời can thiệp, nên họ châm biếm “Ông Trời không có mắt”; họ đòi Ông Trời phải can thiệp bênh đỡ người cô thế cô thân bị áp bức bóc lột.
Xem thêm: CN 4 MC, C: Thiên Chúa nhân từ tha thứ