Mỗi bậc sống đều có một ơn gọi đặc thù, một lời mời gọi rất riêng tư mà Thiên Chúa muôn chúng ta đáp trả. Để trung thành với đời sống đức tin, giữa một cuộc sống đầy chông chênh, thử thách, đòi hỏi mỗi người chúng ta phải nỗ lực không ngừng để vươn tới, để đáp trả lời mời gọi của Thiên Chúa và Giáo Hội. Nhưng nếu chỉ cậy vào sức yếu hèn của chúng ta thì khó có thể trung thành với niềm xác tín. Nhưng vẫn có một “Ai Đó” đứng sau lưng chúng ta, có một “Ai Đó” vẫn âm thầm dìu bước, cùng đồng hành với chúng ta, giúp chúng ta mạnh mẽ, can đảm vững bước trên cuộc hành trình đức tin và tình yêu.
Hoàng Thi Ca hân hạng giới thiệu những vần thơ tham gia cuộc chơi xướng họa “ĐƯỜNG ĐÈO VÀ ĐƯỜNG ĐỜI - 07” của các tác giả:
----------------------------
CÓ CHÚA ĐỒNG HÀNH
Cuộc đời con đường dài vạn nẻo
Qua bao đèo bao dốc cheo leo
Chúa đồng hành cùng con tiến bước
Nào sợ chi vực thẳm hút heo
Nhưng khi con quên Ngài lạc bước
Chung quanh con đêm tối phủ vây
Kiếm tìm Ngài mà sao chẳng thấy
Để cô đơn buồn khổ giăng đầy
Rồi tìm con Ngài rót ngập hồn
Khúc ân tình chan chứa yêu thương
Con quên bao dốc đèo hiểm ác
Bước theo Ngài hăng hái lên đường
Ôi đời con bao lần vấp ngã
Chân chùn bước tim xao xuyến lạ
Ngài song hành bình an chiếu toả
Cho tin yêu thắp sáng hoan ca
Đường thập giá có Ngài cùng bước
Bao gian khổ sẽ sớm đơm hoa
Nguyện một đời tín trung bền chí
Đem yêu thương đến khắp gần xa…
Tầm Xuân
----------------------------------------
MỘT DÒNG SÔNG
Sông ơi, sông chảy về đâu
Mây trôi, bèo giạt lêu bêu tội tình
Khi vui mừng, lúc buồn tênh
Đôi dòng nước chảy bồng bềnh đục, trong
Chảy về đâu, hỡi dòng sông
Ngàn năm vẫn dạt dào dòng nhớ thương.
Trầm Thiên Thu
--------------------------------------------
XIN ĐƯỢC ĐI MÃI
Tình yêu trong Chúa là ra đi, đi mãi
Không dừng chân lại ở bến đò, bến sông
Chẳng giữ cho mình mà ban phát nhưng không
Ban phát càng nhiều, càng bình an thư thái.
Tình yêu trong Chúa là ra đi, đi mãi
Vượt những dặm đèo, qua vách núi cheo leo
Nhìn lên Cal-vê, can đảm bước theo
Cho tất cả, và không đòi chiếm hữu.
Tình yêu trong Chúa là ra đi, đi mãi
Như dòng suối kia, chảy miết, không ngừng,
Dòng chảy qua bao đá nhọn, gai chông
Đầy thương tích, tình yêu không dừng lại.
Tình yêu trong Chúa là ra đi, đi mãi
Chiến đấu không ngừng lời mời gọi đêm đen
Lời Ngài trong tim, sáng rực ngọn đèn
Soi lối bước, hành trình yêu tuyệt diệu
Con Thiên Chúa vì yêu nên gánh chịu
Huống chi con thân phận bụi tro hèn
Tình Yêu trong Chúa, tình yêu dâng hiến
Xin trung thành mãi theo bước chân Cha.
Sr. Hoàng Yến
------------------------------------------
NGUỒN BÌNH AN
Bấp bênh giòng đời, con bấp bênh,
Lênh lênh thuyền đời, con lênh đênh,
Đèo cao hun hút, đường tăm tối,
Sóng xô cuộc đời, bao chông chênh.
Bước chân nặng nề, trong gian nan,
Ngước trông bầu trời, con than van,
Từng đêm giọt lệ đắng tuôn tràn,
Chúa thương, đồng hành, ban bình an.
Đời có Chúa, con chẳng còn lo sợ gì,
Đời có Chúa, gập ghềnh con vẫn đi.
Tình yêu Chúa, là hành trang cuộc đời,
Lòng Thương Xót của Ngài,
Chính là nguồn bình an.
M. Madalena Hoa Ngâu
------------------------------------
TRUNG TRINH
Cơm áo gạo tiền chua xót thay,
Lao đao vất vả tấm thân gầy.
Mồ hôi tuôn đổ, nắng sầu hận,
Nước mắt chảy dài, mưa đắng cay.
Thập giá Trời trao, họa thiếu thốn,
Hồng ân Chúa tặng, phúc dư đầy.
Buồn vui sướng khổ đời nhân chứng,
Thánh lộ Nước Trời vẫn đắm say.
Hạt Nắng
-----------------------------------------
NGÀY CON VỀ
Đường hiu quạnh, lối về, con lầm lũi,
Bước chân hoang, nặng trĩu, một màu đen.
Đường tương lai, u ám, cửa cài then,
Đời hoang vắng, cô đơn, hồn tê lạnh.
Con lầm lũi, lối về, đường hiu quạnh,
Một màu đen, trĩu nặng, bước chân hoang.
Đường công danh, vỡ mộng, một màu tang,
Đường sự nghiệp, tan tành, theo mây khói.
Hồn bâng khuâng, ai chặn đường ngăn lối?
Thế thái nhân tình trao một chén đắng cay.
Ngày con về, cảnh cũ vẫn còn đây,
Sao lạnh lẽo, tìm đâu người tri kỷ?
Chỉ có gió cùng mây đến bên con thủ thỉ,
Có cả chú chích chòe, thương cảm, hót mừng reo.
Có chú cuội già, mỉm cười, bên ánh trăng treo,
Và có AI ĐÓ mừng vui mi ngấn lệ.
***
Rồi từ nay trên bước đường trần thế,
Có AI ĐÓ đồng hành, lối nhỏ hết quạnh hiu.
Bâng Khuâng Chiều Tím