Chúa Nhật 20 Mùa Thường Niên, Năm C
Lc 12: 49-53
Ngày khai mạc Olympic năm 1988 ở Đại Hàn đã trình diễn rất nhiều màn ngoạn mục đầy ấn tượng. Một trong những màn đó là rước lửa thiêng Olympic từ Hy Lạp tới và một lực sĩ đã dùng cung tên bắn ngọn lửa từ dưới đất bay lên vút trời nhào xuống ngọn đuốc cao bùng cháy sáng rực, soi sáng cho các cuộc tranh tài thể thao suốt ba tuần lễ.
“Đức Giêsu đã đến ném lửa vào trái đất” cho trái đất bùng cháy lên soi sáng cho chúng ta biết thi đua nhau trình diễn những màn ngoạn mục tuyệt đẹp về cuộc đời của mình. Người mong muốn lửa tình yêu của Người được bùng lên trong đời sống chúng ta, đến nỗi Người nói: “Thầy sẽ phải chịu một phép rửa và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi việc ấy hoàn tất”.
Giêrêmia đã phải chịu phép rửa ấy dưới hố giếng sâu đầy bùn sình ghê tởm, đầy những hạng độc ác, đầy bọn hiếu chiến chỉ lo liên kết với Ai Cập chống Babilon. Họ không nghe lời can gián của Giêrêmia, họ muốn xử tử ông và đẩy dân tộc đến chỗ diệt vong bởi tay ngoại bang Babilon. Còn Giêrêmia và những ai trông cậy Chúa sớm muộn gì cũng được Chúa cứu thoát.
Đức Giêsu cũng mong muốn chịu một phép rửa kinh khủng gấp bội Giêrêmia. Phép rửa Đức Giêsu chịu bắt đầu ngay từ ngày sinh ra trong hang bò lừa tối tăm buốt giá. Đó là hình ảnh hố giếng sâu trần gian đen tối đầy bùn nhơ, đã được người đem ánh sáng vinh danh Thiên Chúa đến chiếu soi cho trái đất rực rỡ vinh quang.
Thứ đến, Đức Giêsu đã đến sông Gioc-đan chịu phép rửa của Thánh Thần, nơi bao nhiêu tội nhân đang mong chờ Người đem lửa Thánh Thần đến thanh tẩy họ.
Tột đỉnh của phép rửa Người chịu là phép rửa bằng máu chảy ra từ trái tim của Người khi bị treo trên thập giá để tẩy xóa tội lỗi trần gian, thay cho máu chiên bò hy tế đầy hôi tanh.
Nếu người ta lấy máu ngón tay viết huyết thư để tỏ nỗi tâm huyết của mình, thì Đức Giêsu chẳng những lấy hết máu trong trái tim, mà còn lấy cả mạng sống mình, viết lên bức thư tâm huyết bày tỏ cho muôn dân thấy tình yêu Thiên Chúa thương yêu họ biết chừng nào!
Tình yêu Thiên Chúa đã bốc lửa cháy lên trong bụi gai giữa đồng hoang, cho Môsê thấy lòng Thiên Chúa thương yêu dân Israel đang bị nô lệ Ai Cập, và truyền cho Môsê đến gặp vua Pharaon phải cho dân về quê hương Đất Hứa.
Tình yêu Thiên Chúa đã cháy lên thành ngọn đuốc soi đường dẫn lối cho dân đi trong đêm tối giữa rừng núi hoang vu.
Tình yêu Thiên Chúa tỏa sáng khắp núi Sinai để ban mười giới luật cho dân sống trong ánh sáng thánh thiện của Thiên Chúa.
Tình yêu Thiên Chúa rực rỡ như than hồng đốt tất cả mọi bợn nhơ bám vào miệng lưỡi ngôn sứ Isaia, để ông rao giảng Tin Mừng về Đấng Cứu thế. Chính lửa trời này đã xuống thiêu đốt của lễ của Êlia, làm cho dân nhận biết chỉ có Thiên Chúa của Êlia là Thiên Chúa thật để họ bỏ tà thần Baal, trở về thờ phượng Thiên Chúa. Lửa đó đã hóa ra chiếc xe hỏa chở Êlia lên trời.
Lửa bởi trời đó nay được chính Đức Giêsu đích thân ném xuống thế gian cho đến ngày tận thế, cho đến ngày hoàn tất công cuộc cứu độ muôn dân. Chính lửa đó làm cho muôn dân được sáng lên trong ánh sáng phục sinh.
Chính lửa ấy Đức Giêsu và Thần linh của Người đã đốt lên trong lòng các thánh tông đồ trở nên những lực sĩ vô địch chạy đua bao quanh khắp thế giới để cho lửa tình yêu của Thiên Chúa bùng lên khắp mặt đất.
Bây giờ đến lượt chúng ta, chúng ta đã được chịu phép rửa trong máu Trái tim Chúa, đã được đốt lên trong lửa Chúa Thánh Thần thêm sức, chúng ta phải cháy lên, nóng lên, phải cố gắng hằng ngày đi nung nấu mình trong ánh sáng của Phúc âm, rèn luyện mình trong lò lửa cầu nguyện, để trở thành đuốc thiêng soi sáng vận động trường thế giới sáng lên, nếu không, ta sẽ bị vất bỏ ra ngoài như đồ bị mửa ra vì “nóng không nóng hẳn, dở dở hâm hâm sẽ bị mửa ra”.
Tất cả các môn đệ chân chính của Đức Kitô, đều phải trở nên chứng nhân như cột lửa sáng dẫn lối chỉ đàng cho muôn dân thoát cảnh tăm tối. Tất cả mọi Kitô hữu đích danh phải kiên cường như những lực sĩ, phải chạy đua tận lực, phải xiết ga để đoạt cúp, phải kiên trì tập luyện trừ khử mọi trở lực tính mê tội lỗi. Phải “mắt hướng về Đức Giêsu là Đấng khai mở và kiện toàn lòng tin. Chính Người đã khước từ niềm vui dành cho mình, mà cam chịu khổ hình thập giá, chẳng nề chịu ô nhục, và nay đang ngự bên hữu ngai Thiên Chúa” (Bài II). Vậy tất cả anh em là đèn sáng thế gian, đặt trên giá đèn, sưởi ấm cho gia đình, đốt nóng xóm làng, soi sáng khắp phố phường cho mọi người nhận biết Chúa, nhận được lửa tình yêu cứu độ.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết thao thức, khắc khoải đón nhận lửa tình yêu của Đức Kitô để trở nên những lực sĩ, những vận động viên chạy đi khắp nơi thắp sáng các gia đình trong xứ đạo, trong làng nước và cả thế giới này.
Lm. Giuse Vũ Khắc Nghiêm